Văn mẫu lớp 12: Nghị luận xã hội về lòng trắc ẩn (Dàn ý + 7 mẫu)

Nghị luận về lòng trắc ẩn gồm dàn ý cụ thể, 3 đoạn văn và 4 bài văn mẫu nghị luận hay nhất. Qua 7 bài văn mẫu nghị luận về lòng trắc ẩn giúp các bạn lớp 12 có thêm nhiều tài liệu tham khảo, trau dồi tiếng nói để biết cách viết văn nghị luận ngày 1 tốt hơn.

Lòng trắc ẩn là cảm giác lúc bạn đau nỗi đau của người khác, bi cảm cho cảnh đời xấu số nhưng không phải có bất cứ mục tiêu nào. Là học trò đag ngồi trên ghế nhà trường chúng ta cần đoàn luyện tình mến thương, lòng trắc ẩn để có thể tương trợ mọi người có được cuộc sống tốt đẹp hơn. Kế bên ấy các em tham khảo thêm nhiều bài văn nghị luận xã hội khác tại phân mục Văn 12. Vậy sau đây là 7 bài văn mẫu về lòng trắc ẩn, mời các bạn cùng theo dõi tại đây.

Dàn ý nghị luận về lòng trắc ẩn

A/ Mở bài: Giới thiệu vấn đề xuất luận: Tình mến thương, lòng trắc ẩn trong thời gian toàn cầu lắm thiên tai, dịch bệnh, hiểm họa

B/ Thân bài

1. Gicửa ải thích

– Tình mến thương, lòng trắc ẩn: Là tình cảm giữa con người với con người khởi hành từ sự chân tình, yêu quý trong tâm hồn

=> Giữa tình hình hiểm họa, thiên tai, dịch bệnh càng ngày càng nhiều, tình mến thương và lòng trắc ẩn của con người là hết sức cần phải có và quan trọng đối với tư nhân, với tập thể

2. Biểu hiện

– Tình mến thương, lòng trắc ẩn có lúc được trình bày qua những hành động bé nhất như tương trợ những người có cảnh ngộ gian khổ cả về vật chất lẫn ý thức

– Tình mến thương cũng có lúc được trình bày chỉ qua những lời hỏi thăm, những món quà nho bé

– Tình mến thương, lòng trắc ẩn phải được khởi hành từ sự chân tình, thật tình muốn tương trợ người khác

– Đặc trưng, trong tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp hiện tại thì tình mến thương là hết sức quan trọng

3. Ý nghĩa

– Tình mến thương, lòng trắc ẩn sẽ khiến con người hoàn thiện hơn về tư cách, biết nhìn người khác bằng con mắt của sự tốt đẹp

– Người có tình mến thương, có lòng trắc ẩn sẽ được mọi người tình quý, kính trọng

– Người có tình mến thương, có lòng trắc ẩn sẽ làm mọi việc đều dễ ợt hơn

4. Mở mang, nghịch đề

– Tình mến thương, lòng trắc ẩn là cơ sở để tạo nên nên tư cách, tình cảm của 1 con người nên mỗi người chúng ta người nào cũng phải có

– Phê phán những người sống vô tâm, hững hờ, ko ân cần tới những người bao quanh

– Phê phán những người ko nhìn thấy được nghĩa vụ của mình trong tình hình toàn cầu hiện tại

– Phê phán những người chỉ biết coi thường người khác nhưng ko biết tương trợ họ dù chỉ 1 việc bé

5. Bài học

– Cần nhận thức được tầm quan trọng, vai trò của lòng trắc ẩn, tình mến thương của con người đối với toàn cầu bữa nay

– Cần biết tương trợ người khác lúc họ gặp vấn đề, bất kể là người quen biết hay lạ lẫm

– Cần nhận rõ được nghĩa vụ của mình đối với xã hội, nhận rõ được tình mến thương quan trọng như thế nào đối với con người

C/ Kết bài

– Liên hệ bản thân: Là học trò, em nghĩ mình cần đoàn luyện tình mến thương, lòng trắc ẩn tính từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường để có thể tương trợ mọi người có được cuộc sống tốt đẹp hơn

Đoạn văn nghị luận về lòng trắc ẩn

Đoạn văn mẫu 1

Mỗi người có 1 trái tim. Trái tim chẳng những để duy trì sự sống nhưng còn làm cho sự sống đó phát triển thành đẹp hơn. 1 cuộc sống có ý tức là lúc ta có lòng trắc ẩn. Lòng trắc ẩn là bản lĩnh khơi dậy sự đồng cảm, thương mến, thấu hiểu giữa con người với nhau. Lòng trắc ẩn thậm chí còn có sức mạnh thần kì cứu rỗi con người. Trong truyện “Những người khốn khổ” (V.Hugo), chỉ 1 sự tha thứ của giám mục Mi-ri-en nhưng đã khiến Giăng – van – giăng đã chọn sống hoàn lương. Albert Schweitzer từng nói: “Lòng trắc ẩn chính là khởi thủy của mọi đạo đức”. Nhờ có lòng trắc ẩn, toàn cầu này mới phát triển thành đẹp hơn, tân tiến, bác ái hơn. Nhờ có lòng trắc ẩn, chúng ta có thêm niềm tin vào cuộc sống, vào con người. Ngược lại, nếu mất đi lòng trắc ẩn, xã hội này sẽ chỉ là 1 tinh cầu lạnh giá, con người đối xử với nhau bằng sự vô tâm, dửng dưng, bạo tàn. Do đó, ta hãy luôn thương mến mọi người, luôn che chở và bao dong lẫn nhau. Song lòng trắc ẩn ko có tức là cổ xúy cho việc bao che, tha thứ cho cái xấu, cái ác. Chúng ta biết chạnh lòng nhưng mà cũng phải biết chiến đấu loại bỏ những điều đáng loại bỏ.

Đoạn văn mẫu 2

Lòng trắc ẩn giữ 1 vai trò hết sức quan trọng trong cuộc sống đối với mỗi người. Vậy lòng trắc ẩn là gì? Nó có tác động như thế nào đến cuộc sống của chúng ta? Lòng trắc ẩn là bản lĩnh khơi dậy sự thương xót, đồng cảm và thấu hiểu giữa con người với con người; là góc cạnh quan trọng nhất của tình yêu thực sự. Giữa những guồng quay chóng mặt của cơm – áo – gạo – tiền, đôi lúc sẽ thật khó để ta có thể dành thời kì ân cần, nhìn thấy những nỗi buồn, sự nặng nhọc của những người bao quanh. Khi đó, nếu không thể khơi lên lòng trắc ẩn, chúng ta sẽ ngày 1 xa nhau, phát triển thành cô độc và lạnh lẽo. Ngược lại, nếu có được nó, tuyến đường ta đang đi sẽ phát triển thành lạc quan hơn, những gian khổ cũng nhẹ đi vì có người chia sẻ, những mơ ước sẽ thêm đẹp lúc người nào ấy cùng ta thêu dệt… Có thể nói, lòng trắc ẩn hình thành phần “người” cho mỗi người, khiến cuộc sống này phát triển thành đẹp tươi hơn. Vậy nhưng mà, vẫn có ko ít kẻ vẫn giữ cho mình thói vô cảm, hững hờ với xúc cảm của những người bao quanh và thậm chí là tạo ra những hành vi phi nhân tính như lái xe tải ở Nam Định cố kéo lê nạn nhân sau tai nạn. Hay 1 người Thái Lan đã chết lúc rơi xuống sông nhưng những người qua đường ko người nào chịu cứu… Nói tóm lại, tất cả chúng ta cần khơi dậy lòng trắc ẩn của bản thân qua những hành động hàng ngày như dành thời kì chuyện trò với người nhà; tương trợ người có tuổi, khuyết tật qua đường; gấp cẩn thận 1 đồng bạc và đưa nó cho 1 người ăn mày… Bởi đúng như Albert Schweitzer từng nói: “Lòng trắc ẩn chính là khởi thủy của mọi đạo đức”.

Đoạn văn mẫu 3

1 mảnh ghép khác hình thành lòng trắc ẩn chính là ý nghĩa của việc thiện nguyện. Ý nghĩa sẽ phân phối bối cảnh cho mối quan hệ của bạn. Bạn càng san sớt với người khác, bạn sẽ nhận thấy mối quan hệ ấy sẽ phát triển thành muôn màu hơn. Tôi muốn chúng ta ngắm nhìn hình ảnh của 1 cô nhỏ đã cõng bạn đi thi, leo 5 tầng lầu đang lan truyền mạnh bạo trong những ngày qua để có thêm niềm tin vào lòng trắc ẩn trong cuộc sống. Cũng giống như việc 1 đứa trẻ mở đầu bập bẹ tập nói, sau ấy nói được lưu loát thì tập ca hát và làm thơ, lòng trắc ẩn cần phải được trau chuốt qua thời kì. Mỗi con người chúng ta người nào cũng có lòng trắc ẩn, mặc dầu đôi lúc nó bị vùi lấp dưới định kiến và sự ích kỉ. Hãy vượt qua rào cản của những thứ bị động và mở đầu rèn giũa tâm hồn để lòng trắc ẩn được rạng ngời và đem lại những điều tốt đẹp hơn cho cuộc sống của chính chúng ta và những người bao quanh.

Nghị luận xã hội về lòng trắc ẩn hay nhất

Nghị luận lòng trắc ẩn – Mẫu 1

Giữa xã hội đầy nhiễu nhương, tai tiếng và thật giả chẳng phân, mỗi người cần lắm 1 sự an ủi, 1 bóng mát để trú qua những cơn nắng gay gắt của cuộc đời. Và lẽ ấy nhưng mọi người đều có cho mình 1 khu vườn xúc cảm, và lòng trắc ẩn là mầm cây luôn còn đó đâu ấy trong ngách ngóc tâm hồn và đợi người tới tưới mát mỗi ngày.

Hạt giống trắc ẩn được gieo vào chúng ta dưới nhiều dạng hình và màu sắc không giống nhau. Nó sở hữu rất nhiều gương mặt: 1 số thì căm thù, 1 số thì dịu dàng, số thì mãnh liệt hoặc số thì minh mẫn… Mầm móng trắc ẩn ko chỉ còn đó ở cá thể người nhưng nó lan rộng trong từng tế bào của mỗi sinh linh trên trái đất này dù là 1 con hổ béo hoặc bất cứ sinh vật bé nhoi nào trên toàn cầu. Như 1 thể gen di truyền ko cần cùng mạch rễ hay cùng dòng máu, trắc ẩn sinh sôi âm ỉ ở 1 góc nào ấy trong tâm hồn và đang đợi được biểu lộ, được thức tỉnh. 1 cơn đau thuở bé, 1 biến cố cuộc đời cũng là điều kiện kích hoạt lòng trắc ẩn.

Ở xã hội đương đại, lúc truyền thông tăng trưởng đã kéo theo hàng loạt thuộc tính lý tưởng hóa lòng trắc ẩn. Những bản tin về lòng trắc ẩn vô hình chung mang hình ảnh của những người hùng, của sự hy sinh, của những cái kết có hậu nhưng bạn cảm thấy mình ko bao giờ biến thành được tương tự. Những cảnh xa lý tưởng đã mở ra ảo tưởng béo lao về lòng trắc ẩn nhưng bỏ quên nó cũng chỉ là 1 thứ rất đời thường, rất giản đơn. 1 ánh mắt thông cảm, cái siết tay dành cho những bệnh nhân lâm chung trong trại tế bần, 1 cái nhìn xót xa, 1 bàn tay nhẹ nhõm băng bó cho người phỏng nặng, 1 cuốc xe của cô bán xôi tương trợ cậu học trò quên giấy má hay 1 người bại liệt 2 chân từng bước biến thành thầy cô giáo yoga cũng được gọi dưới cái tên trắc ẩn. Trắc ẩn cho ta và trắc ẩn cho người. Nó luôn muôn hình, vạn trạng như thế, còn đó dưới những câu chuyện không giống nhau từ ấy biến thành 1 mắt xích trong cái vòng tròn nhiều màu của xã hội. Đừng tìm trắc ẩn ở đâu xa xăm, nhưng hãy cảm nhận nó từng chút 1 qua cuộc sống hàng ngày của bạn.

Walk a mile in my shoes là câu nói chủ đề trong dự án cùng tên. Tại đây bạn sẽ “xỏ” chân vào đôi giày của những người không giống nhau (của 1 tên trộm, 1 cô gái lầu xanh, 1 doanh nhân hay 1 tội nhân…) và nghe câu chuyện nhưng họ san sớt. Hiển nhiên bạn có thể ko nhất trí với việc làm của tên trộm, của cô gái lầu xanh, của tên làm thịt người nhưng mà có đi đôi giày của họ, có “bước” qua chặng đường như họ, bạn sẽ hiểu được vì sao họ biến thành con người của hiện nay. Ấy là trắc ẩn, là thấu cảm. Đừng lầm tưởng rằng sự thấu cảm sẽ làm bạn nhu nhược đi, thỏa hiệp trước những cái sai quy chuẩn đạo đức, thấu cảm bản chất lại giúp bạn vững vàng hơn cùng lúc có cái nhìn sâu hơn về cảnh ngộ mỗi người để nhìn thấy rằng “tôi” đồng cảm, “tôi” chẳng thể tách rời khỏi nỗi đau này, câu chuyện này. Song lại khao khát 1 sự chuyển đổi và bằng cách nào ấy mong muốn tiến hành những chuyển đổi đó.

“Đích cuối cuộc đời họ là gì?”, “Giả dụ ko có chuyện này thì kết quả hẳn sẽ tốt đẹp hơn?”…lòng trắc ẩn bằng 1 cách nào ấy lại quy về những kết quả và tâm não bạn bỗng chốc bị ám ảnh bởi 1 “kết cuộc đẹp” và 1 lúc nó…ko đẹp, bạn sẽ chối từ “kích hoạt” lòng trắc ẩn. Việc trói buộc vào kết quả sẽ tác động tới năng lực khắc phục vấn đề của bản thân trong toàn thể sự việc hoặc 1 cuộc khủng hoảng nào ấy. Hãy đi vạn dặm trong đôi giày của tôi! Đúng vậy, chỉ dễ dàng là “đi”, là thấu, là hiểu nhưng bỏ lỡ thứ kết quả vô chừng đó. Trước 1 đám cháy giữa đêm, nào người nào lại nghĩ phải ngủ đủ giấc để sáng thi tốt nhưng bỏ lỡ công việc chữa cháy, trước 1 cậu nhỏ trễ giờ thi, nào người nào nghĩ đến sự cực nhọc phải chạy nửa tiếng với quãng đường 10km nhưng bỏ mặc cậu nhỏ chẳng thể vào phòng thi.

“Hãy có 1 tấm lưng vững vàng và bộ mặt dịu dàng”. Chúng ta cần sức mạnh từ phía sau để có thể giữ ta tĩnh tâm trong mọi cảnh ngộ và tạo sự thản nhiên về mặt ý thức. Cùng lúc chúng ta cần có gương mặt dịu dàng – ấy là sự rộng mở tâm hồn nhưng bằng lòng toàn cầu như thực chất của chính nó, bằng lòng những thứ đã qua và chẳng thể chỉnh sửa được để có 1 trái tim ko phòng ngừa và nghi kỵ.

Sự tuyệt vời đang nhấn chìm xã hội và biến thành quy chuẩn nhưng chúng ta mang ra bình chọn lẫn nhau. Khi các nguồn tin dần phát triển thành thủng thẳng và mạng xã hội đang biến thành “phiên tòa” phán xét mọi vấn đề, mọi tư nhân thì lòng trắc ẩn cũng nằm trong tình trạng lửng lờ đâu ấy giữa cán cân đúng sai. Và công tác quan trọng của mỗi người là làm sao thả đúng điểm rơi cho lòng trắc ẩn. Vượt khỏi giới hạn của bi cảm, trắc ẩn của hiện nay yêu cầu sự hiếu kỳ và đoàn luyện 1 cái tội tò mò. Có tò mò, có suy xét bạn mới làm chủ được nghĩ suy của mình giữa 1 hỗn hợp tin tức đủ thể loại từ truyền thông.

Trắc ẩn ko có tức là thương hại, cũng ko vì cái quy chuẩn đạo đức tuyệt vời nhưng buông lời xúc phạm phẩm chất người khác hay lại khiếp sợ trước những tai tiếng. Sự tuyệt vời càng nêu cao đồng nghĩa đang làm cả toàn cầu tê liệt bởi nỗi khiếp sợ, 1 sự việc với hàng trăm quan điểm khiến chúng ta ko biết đâu là đúng, là sai và bào mòn đi tính thông cảm của mỗi người. Nhiều người cho rằng đặt lòng trắc ẩn quá nhiều sẽ làm chúng ta kiệt lực trong xã hội đầy rẫy những xấu xí và lộng ngôn. Chúng ta chọn cách co lại lúc đương đầu với chất độc ý thức và thể chất – thứ chất độc xã hội tiêm vào người ta mỗi ngày qua trang mạng, qua các dụng cụ truyền thông. Nhưng thật chất sự nảy sinh của lòng trắc ẩn lại có tính năng huy động sự miễn nhiễm, biến thành 1 vỏ bọc an toàn cùng lúc là liều thuốc kích thích sự phấn khởi trong mỗi người. Hãy dùng cái đầu lý trí để dẫn dắt trắc ẩn qua những tò mò, hiếu kỳ và thả được điểm rơi vào đúng địa điểm của nó.

Nghị luận lòng trắc ẩn – Mẫu 2

Chúng ta đang sống trong 1 cuộc sống yên ả, no ấm, hạnh phúc. Nhưng bao quanh ta có biết bao lăm người gặp vấn đề, thiến nạn. Trong những khi ấy, những gì ta cần nhất là 1 tấm lòng bác ái – 1 phẩm giá quý báu của quần chúng ta – 1 phẩm giá cao quý của dân tộc Việt Nam ta.

“Sống trong đời sống, cần có 1 tấm lòng”. Câu hát ấy đã phát triển thành không xa lạ với chúng ta, nhưng mà có người nào hiểu được trị giá phệ béo của nó? Ấy là nó có chứa đựng lòng người của ta nhưng người nào cũng phải có. Vậy lòng người, lòng bác ái là gì? Ấy là mến thương, quý trọng, sẻ chia giữa người với người. Luôn luôn tương trợ những người gặp vấn đề, thiến nạn bao quanh ta. Để biết rõ hơn về tấm lòng bác ái này, em xin kể 1 câu truyện ngắn “Tìm xoa dịu người” nhưng em đã đọc được trong cuốn “Tình thân ái”.

Câu chuyện này kể về đức mẹ Teresa Calcutta, mẹ là 1 nữ tu tiết hạnh, mẹ luôn ân cần, chăm nom những người bị bỏ rơi, âu sầu. Có 1 lần mẹ kể rằng. Hồi ấy, thành thị ta ở bị thất bát, đói lương thực, thiếu và đường trầm trọng. 1 ngày, có 1 nhà hảo tâm tới cho mẹ 1 chén đường và nói:

– Thưa mẹ, con đã nhịn ăn đường cả tuần nay rồi. Mẹ hãy dùng chút đường này để đưa cho các trẻ mồ côi mẹ ạ.

Bất thần thay, người có tấm lòng hảo tâm này là 1 cậu nhỏ 4 tuổi. Em chỉ có 4 tuổi đã biết nghĩ cho mọi người, đây là 1 cậu nhỏ có lòng nhân từ khó người nào sánh bằng. Thế rồi sau ấy cũng có 1 người con trai tới nói với mẹ rằng:

– Thưa mẹ, có 1 gia đình người HinDu với 8 đứa con, cả tuần rồi họ chưa ăn gì cả.

Mẹ Teresa liền tức khắc cầm 1 bao gạo theo người con trai nọ tới khu ổ chuột nghèo khổ, dột nát. Sau những tuyến đường gồ ghề thì mẹ tới được ngôi nhà ấy. Khung cảnh ngay trước mắt mẹ thật đau lòng, những đứa trẻ nằm mọp trên giường vì đói, chúng xanh rớt, gầy gò tới đau lòng. Mẹ liền cho hết cả bao gạo cho người mẹ HinDu nọ. Nhưng kinh ngạc thay, bà mẹ HinDu liền chia bao gạo ra làm 2 phần, và liền cầm 1 phần vội vã chạy đi ra khỏi nhà. Mẹ Teresa liền tò mò nên nán lại chơi với lũ trẻ. 1 hồi lâu sau bà mẹ HinDu trở về nhà nhưng mà ko thấy nửa bao gạo kia đâu. Mẹ Teresa liền hỏi:

– Bà đi đâu thế? Nửa túi gạo đâu?

Bà mẹ Hindu giải đáp:

– Họ cũng đói lắm mẹ ạ!

– Nhưng họ là người nào? Họ hàng con à?

– Dạ thưa mẹ, con biết có thể mẹ sẽ ko ưng ý, nhưng mà họ chẳng hề là họ hàng của con mẹ ạ, họ là láng giềng người Hồi giáo hẻm bên cạnh. Họ cũng đói khổ như chúng con, cả tháng nay nhà họ cũng không ăn được bữa nào ra hồn cả. Con ko cầm lòng được mẹ ạ.

Mẹ Teresa nghe tới đây lòng mẹ như quặn thắt, mẹ đau vì thấy cảnh người dân nghèo nàn, nhưng mà mẹ vui vì từ già tới trẻ họ luôn biết cách sẻ chia cho nhau.

Qua câu chuyện của mẹ Teresa đã cho ta thấy sức mạnh lòng bác ái béo như thế nào. Dù là 1 cậu nhỏ 4 tuổi cho tới gia đình mình đứng bên bờ vực của cái chết nhưng mà họ vẫn chia sẻ cho nhau.

Nhờ vậy nhưng sự sống trên trái đất này vẫn duy trì, vạn vật mới có thể sống sót, sinh tồn. Chứng cứ là dân tộc việt ta trải qua bao trận đấu với đối thủ mạnh. Nhưng nhờ vào sự kết đoàn, mến thương nhau nhưng ta mới hòa bình như ngày bữa nay. Hay là lũ lụt miền trung chả hạn, ta góp được dù là 1 gói mì cũng đã giúp bao người sống, chúng ta vẫn chia sẻ cho nhau đó thôi.

Ta hãy thử nghĩ tới cảnh tượng 1 cuộc sống đầy gian dối, những “con người máy” và tàn nhẫn xem sao. Chẳng mấy chốc toàn cầu này sẽ bị hủy diệt, phá hủy ko sự sống. Nhưng thật đáng buồn, xã hội này thì sự vô cảm, tàn nhẫn đang tăng trưởng mạnh. Chúng lặng thầm len lách vào trong từng ngách ngóc trái tim của ta. Dần dần biến tim ta thành 1 màu đen ảm đạm ko tình người.

Có nhẽ xã hội hiện nay có thể tàn nhẫn, giày đạp chúng ta nhưng mà đừng quên ta còn là 1 con người, 1 người đang sống thật trong từng phút chứ chẳng hề còn đó cho qua ngày. Hãy thử sống chậm lại, lắng tai mọi người, lắng tai nhịp sống, cảm nhận những thứ tốt đẹp bao quanh ta.

Hãy luôn nhớ rằng lúc bạn trao đi bạn cũng được nhận lại, hãy thử mở tấm lòng mình ra 1 lần, trao đi những gì mình có và bạn sẽ nhận lại nhiều hơn thế nữa. Quan trọng hơn là hãy luôn nhớ rằng bạn là người chúng chẳng hề 1 cái máy ko có trái tim, xúc cảm.

Dù bất cứ điều gì đi chăng nữa, hãy quyết tâm đặt tấm lòng mình vào, đừng phát triển thành ích kỷ, hẹp hòi. Hãy biến mình biến thành người nổi trội trước đám đông chứ đừng thành 1 người mờ nhạt trong đám đông. Đừng sống theo những gì trái với lòng mình nhưng hãy sống bằng cả tấm lòng và trái tim mình.

Đừng nghĩ tới toàn cầu này âu sầu, tàn nhẫn nhưng hãy nghĩ tới toàn cầu này vẫn tràn trề tình thương, vẫn còn lòng người, vẫn còn chia sẻ và bạn cũng là 1 trong số những con người ấy. Hãy để thời kì nuôi dưỡng tâm hồn bạn, đoàn luyện lòng bác ái trong từng hành động bé hằng ngày, bạn sẽ sống thanh thản và bình an hơn nhiều.

Lòng bác ái vẫn sống mãi trong ta đó thôi, người nào người nào cũng cần có. Đây là 1 đức tính quý báu nhưng ta nên có và phát huy đức tính này. Là 1 học trò, em sẽ luôn tuyên truyền, duy trì đức tính tốt đẹp này trong học tập.

Nghị luận lòng trắc ẩn – Mẫu 3

Có 2 gia đình kia đã là láng giềng của nhau trong nhiều 5. 1 bên là gia đình sung túc nhưng mà sống tách biệt với những người bao quanh. Bên còn lại là 1 gia đình “khuyết” với bà mẹ 1 thân 1 mình nuôi 3 đứa con khôn béo, dù cảnh ngộ rất gian khổ nhưng mà họ vẫn được học hành chăm chút. Giữa người mẹ và người con trai cột trụ của gia đình kia có 1 sự xích mích về vấn đề mâu thuẫn đất đai cũng đã khá lâu, nhưng mà chưa tìm được tiếng khái quát nên ko khí khi nào cũng căng thẳng. Sẽ ko có gì đáng nói nếu giữa họ, những người đã trưởng thành từ rất lâu kể cả tuổi tác lẫn vốn sống chỉ ngừng lại ở sự chếch mếch của người béo, ko gây tổn hại tới bất kỳ người nào khác. Nhưng ko, thật đáng buồn là 1 trong 3 người con của người mẹ kia, vì quá giận dữ với hành vi xúc phạm của người con trai đối với 4 mẹ con với những lời lẽ nặng nề, đã có hành động đáp trả và xui xẻo, đã bị người con trai kia ném 1 viên gạch vào…đầu. Cô nhỏ bị chấn thương rất nặng và phải nhập viện ngay sau ấy trong hiện trạng rất nguy nan. Tôi ở cách nhà họ ko xa, và lúc nghe tin đã đích thực bất bình với hành vi của người con trai bất lương tâm ấy. Mọi người đã ko ngại ngần góp chút công lao và tiền nong dù ít oi để tương trợ người mẹ kia chữa chạy cho con mình với 1 khoản chi tiêu đích thực đồ sộ so với điều kiện gia đình mình. Riêng người đã gây nên vụ việc thương tâm này, lại tỏ ra hết sức hững hờ và ko 1 chút ân cần thăm hỏi, khích lệ tới gia đình người láng giềng bao 5 của mình. Cho cho tới hiện tại, tôi chỉ được biết là cô nhỏ đã vượt qua được “lưỡi dao của tử thần”, nhưng mà lại mang trên mình 1 di chứng nặng nề – bị mất hoàn toàn sự ghi nhớ! Người con, người em giờ ko biết mẹ mình, chị mình là người nào, quả thật khiến người nào chứng kiến cũng chẳng thể kìm được nước mắt…Lắng tai những lời tôi kể, nước mắt em cũng đã ko dừng tuôn rơi. Em đã oà khóc và ôm chầm lấy tôi như 1 điểm tựa cho sự yếu mềm hết mực của 1 cô gái. Tôi thấu hiểu tâm cảnh của em, người dù ko được chứng kiến sự việc kia nhưng mà lại có 1 trái tim thật sự mẫn cảm và luôn nhói đau trước nỗi đau của người khác. Em và tôi đều đau lòng, nhưng mà em khóc, còn tôi thì ko! Vì sao em nhỉ? Em bảo rằng em quá yếu ớt, tới mức em muốn đôi mắt mình hết nước mắt đi, để em ko bao giờ có thể khóc được nữa. Nước mắt rơi ko chỉ làm nhòe đôi mắt em, nhưng còn làm lu mờ khối óc em, khiến em chẳng thể quyết định bất kỳ điều gì 1 cách minh mẫn. Em đã nói với tôi tương tự. Và tôi đã ngăn lời em lại, ngăn cả những giọt sương nhấp nhánh thôi rơi trên cửa sổ tâm hồn em. Tôi muốn em biết rằng, với tôi, em không phải yếu ớt, nhưng em là 1 con người có trái tim thật mẫn cảm và giàu lòng bác ái. Không phải người nào cũng có được thứ quý giá nhưng em đang sở hữu đâu…

Như tôi chả hạn! Dù vốn sống chưa nhiều nhưng mà tôi cũng đã chứng kiến ko ít bao đau thương xấu số của con người, của cuộc đời. Nhưng chưa bao giờ tôi có đủ nước mắt, và đủ dũng cảm để cho chúng rơi trước mặt người khác như em. Tôi…thèm được như em lắm, bởi lúc người ta xả stress nỗi buồn bằng nước mắt, thì vết thương trong tim sẽ bớt đau đi rất nhiều, em ạ! Tôi quá “mạnh bạo” tới mức bị người ta chê trách là vô cảm, nhưng mà trong thâm tâm tôi biết, cả tôi và em, ko người nào là người vô cảm…Quá thân thiện tới mức hiểu hết con người em, hình như tôi nhìn xuyên thấu được tâm hồn em, 1 tâm hồn đẹp nhưng mà dễ xúc động, dễ bị thương tổn. Em luôn lo âu cho người khác nhiều hơn cả chính bản thân mình. Em luôn thấy đau vì nỗi đau của người khác hơn cả những nỗi đau nhưng em phải trải qua. Cuộc sống của em chẳng hề luôn đủ đầy, cũng chẳng hề khi nào cũng tràn trề thú vui, nhưng mà đôi mắt em vẫn luôn vấn vương nỗi buồn lúc nhận ra 1 cụ già chơ vơ ko nơi nương tựa, 1 gia đình thiếu cả miếng ăn manh áo dù tết đã tới rất gần, những em nhỏ với gương mặt thiên thần hàng ngày phải lần mò theo từng bãi bồi ven sông kiếm sống…hay lúc đọc 1 bài báo, xem 1 mẩu phim về chuyện thực của những số mệnh xấu số trên khắp mọi miền non sông. Bản thân em luôn băn khoăn day dứt vì mình chưa đóng góp được 1 điều gì ấy béo lao cho tất cả họ, khi mà chính em thỉnh thoảng cũng ko có đủ áo quần ấm để mặc trong những ngày đông lạnh buốt. Em ơi, chỉ cần em có tấm lòng, thì dù hành động bé nhỏ hay béo lao cũng đều có ý nghĩa cả. Em đã từng quyên góp sách vở, áo quần, sắm tăm tre, ủng hộ những số tiền nho bé mình dành dụm được cho trẻ con nghèo, cho đồng bào gặp vấn đề trong những đợt bão lũ… rồi còn gì. Những việc làm ấy, sao em không kể tới? Chúng bé nhỏ tới mức em ko muốn nhận hay sao? Còn với tôi, chúng thật dễ dàng nhưng đầy nhân bản, và giá như mỗi người trong tất cả chúng ta đều làm như em, thì cuộc sống của mỗi con người Việt chắc hẳn sẽ no ấm và hạnh phúc hơn nhiều đó em à! Tạo hoá ban cho con người món quà thật đặc thù là nước mắt, và trong mỗi chúng ta đều còn đó chúng. Có người nào ấy xem chúng như 1 dụng cụ, có thể đầu tiên là để bảo vệ mắt, để trình bày bản thân và thậm chí cả để kiếm sống, nhưng mà có nhẽ ko gì ý nghĩa hơn là để biểu hiện tình cảm, thứ nhưng cũng chỉ con người là được tạo hoá tặng thưởng như 1 ân tình béo lao nhưng ko có bất kỳ thực thể nào khác có thể sánh được. Những giọt nước mắt, ở 1 giác độ nào ấy, đều có giá riêng của nó, miễn sao ta ko dùng “những giọt nước mắt cá sấu” để đáp lại những tình cảm thật lòng, em nhỉ! Tôi nhớ có lần cùng em xem 1 bộ phim tình cảm lãng mạn, em cũng đã động lòng lúc nhận ra cảnh chia ly của đôi trai gái, và cả cảnh người mẹ khóc vì đứa con mình ra đi mãi mãi. Có cảm giác như em cũng có chút yếu ớt thật, và điều ấy khiến tôi phát triển thành mạnh bạo hơn để làm 1 bờ vai cứng cáp cho em mỗi lúc em buồn. Tôi và em là 2 người bạn thân thiện, và tôi thấy vui vì hạnh phúc của em, buồn trước nỗi đau của em. Khi vui, nụ cười của em cũng nhấp nhánh những giọt sương của niềm hạnh phúc trên mí mắt. Em trong mắt tôi là 1 thanh nữ thật đặc thù, cả về vẻ vẻ ngoài giản dị tới 1 nội tâm thâm thúy tới mức có khi tưởng như tôi bị ngạt thở trong những dòng nghĩ suy quá 9 chắn nhưng em bao vây lấy trí tuệ tôi, phản biện lại những cái nhìn có phần bị động của tôi. Em luôn sáng sủa, tin cậy vào cuộc sống, và chan chứa kì vọng về 1 mai sau tốt đẹp hơn cho tất cả. Thỉnh thoảng tôi thấy em tự dày xéo mình trong những nỗi uất ức nhưng ko chịu san sớt cùng người nào, kể cả với tôi, người em quý mến và tin cậy nhiều nhất, nhưng mà tôi vẫn để cho em sống như cách em muốn. Bởi sâu tận đáy lòng, tôi hiểu em luôn chọn cách tốt nhất để ko khiến nỗi đau của mình biến thành sự trằn trọc, lo âu cho người khác. Em đã sống với phương châm “Sharing is Caring”, và em mỉm cười nói với tôi rằng, những thứ em được nhận lại còn xuất sắc hơn những thứ em đã cho đi gấp nghìn lần. Và tôi luôn cảm phục con người nhưng em luôn cho là ko tuyệt vời của mình.Trong sinh nhật vừa mới đây nhất của tôi, em đã tặng tôi 1 món quà nhưng có nhẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể quên được với lời nhắn: “Em chỉ giàu đủ để tặng người em yêu mến nhất thứ này thôi!”. Và tôi phấn kích lúc được trao tay 1 cuốn sách với tựa đề “Sự nhiệm mầu của lòng ân cần” của Steve Goodier cùng dòng chữ tuy ko đẹp nhưng mà được viết nắn nót ở trang giấy trắng bốp đầu cuốn sách: “Có mắt nhưng mà ko thấy vẻ đẹp, có tai nhưng mà ko nghe được âm nhạc, có óc nhưng mà ko nhìn thấy chân lý, có trái tim nhưng mà ko bao giờ rung động và do ấy ko bao giờ rực cháy, ấy quả là điều đáng sợ”. Món quà vô giá đó đã khiến trái tim tôi nhảy nhót tâng bừng suốt cả tháng vì niềm hạnh phúc giản dị tới từ tấm lòng của cô bạn thân thiện nhất! Và tôi cảm thấy tâm hồn đầy khô khan của mình như được chìm đắm trong hàng triệu triệu giọt phù sa của tình mến thương từ những dòng nước mắt em vô tình đánh rơi trước mặt tôi, và từ trái tim đầy đa cảm của em…Em đã từng hỏi tôi 1 câu và câu hỏi ấy luôn in sâu trong tâm não tôi có nhẽ cho tới cuối đời: “Không biết sau này em sẽ làm được điều gì với đôi mắt khi nào cũng đỏ hoe và sưng húp vì nước mắt nhỉ?”. Tôi biết em chỉ đùa vì trên môi em cũng ko hiếm nụ cười, nhưng mà ẩn trong ấy là 1 nỗi suy tư về sự “yếu ớt” em tự tạo thành 1 vỏ bọc cho mình.

Tôi mỉm cười, ko nói với em điều gì nhưng chỉ tự răn thầm: “Em yêu mến ơi, chính những giọt nước mắt của lòng trắc ẩn em sở hữu bữa nay, biết đâu sẽ là động lực béo lao cho em quyết tâm quyết tâm, để ngày mai những mơ ước em ấp ôm cho mình và những mong muốn góp sức cho con người, cho cuộc đời biến thành hiện thực thì sao?”.

Nghị luận lòng trắc ẩn – Mẫu 4

Đã bao giờ bạn nghĩ điều gì đã hình thành động lực để những con người lớn lao trong lịch sử rời bỏ mái ấm thư thái khá giả và tiến hành những sứ mạng cao cả để cắt bớt âu sầu của loài người? Có thể nhiều câu giải đáp sẽ xuất hiện trong nghĩ suy của bạn: tâm hồn ko ích kỷ, lòng dũng cảm, tầm nhìn xa trông rộng, sự , sức mạnh ý thức…

Vâng! Tất cả những điều trên đều đúng. Và ta quy nó về 1 cái tên chung chính là “Lòng trắc ẩn”.

Lòng trắc ẩn ko chỉ là cảm thấy nuối tiếc, âu sầu hay thương hại người khác. Cũng ko có tức là bạn phải mời gọi mọi âu sầu của toàn cầu vào tâm não bạn. Bạn ko cần phải cảm thấy u ám, thất vọng, khiếp sợ lúc cảm nhận lòng trắc ẩn.

Lòng trắc ẩn là cảm giác hòa hợp với tâm cảnh của người khác và có ý định hành động để cắt bớt âu sầu hay san sớt thú vui với người đó. Bạn có thể trao đi 1 cái ôm để xoa dịu người bạn đang thương tổn về thể chất hoặc tình cảm, đập tay để ăn mừng với bằng hữu, khóc lúc xem 1 bộ phim tài liệu về sự hy sinh của những người trẻ tuổi trong chiến tranh hoặc sẻ chia 1 chiếc bánh cho cụ già bán vé số bạn vẫn hay gặp. Tất cả những hành động trên đều là hành vi của lòng lòng trắc ẩn. Lòng trắc ẩn là cầu nối mang bạn tới gần người khác hơn. Khi đưa tay tương trợ 1 người nào ấy, tức là bạn đã ngầm đánh dấu hiệu với họ rằng “Cánh cửa lòng tôi đang mở, bạn có thể bước vào”. Hãy đối xử với người khác theo cách nhưng bạn muốn họ đối xử với bạn. Và đừng làm thương tổn những bất cứ người nào bởi nghĩ suy, hành động hay lời nói.

Những từ như “thông cảm”, “lòng bác ái” và “lòng trắc ẩn” đều hướng tới 1 định nghĩa gần giống. Chúng chính là những hương vị không giống nhau của tình mến thương. Đồng cảm là bản lĩnh để hiểu người khác từ ý kiến của họ. Đồng cảm ko có tức là bạn phải đồng ý, nhưng mà bạn cần phải hiểu và chối từ 1 cách tinh tế lúc ko đồng ý. Sự tốt bụng cũng bắt nguồn từ lòng trắc ẩn. Lòng trắc ẩn là 1 bạn dạng thâm thúy hơn của sự đàng hoàng. Mục tiêu của đàng hoàng là để giúp người khác khi mà lòng lòng trắc ẩn ko có mục tiêu tương trợ bất kỳ 1 người chi tiết nào.

Lòng trắc ẩn được hình thành bởi 2 cột trụ – sự kết hợp với người giữa người với người và ý nghĩa nhưng việc đối tốt với người khác mang đến.

Sự kết hợp với người khác chính là xác nhận bản lĩnh và con người. Bởi tất cả mọi người trên toàn cầu đều là thành viên của 1 đại gia đình. Sự xác nhận này sẽ giúp bạn cảm nhận xúc cảm của người khác để rồi giảm âu sầu cho họ bằng cách thấu hiểu và thông cảm với hiện trạng hiện nay của họ. Cũng giống như bạn, người nào cũng mong cầu được hạnh phúc và tự do.

1 mảnh ghép khác hình thành lòng trắc ẩn chính là ý nghĩa của việc làm việc thiện. Ý nghĩa sẽ phân phối bối cảnh cho mối quan hệ của bạn. Bạn càng san sớt với người khác, bạn sẽ nhận thấy mối quan hệ ấy sẽ phát triển thành muôn màu hơn. Loài người chúng ta người nào cũng phải đương đầu với những vấn đề y sì: nhu cầu và thèm muốn ko được phục vụ, âu sầu, nuối tiếc và khiếp sợ. Nhận ra điều này sẽ giúp bạn nuôi dưỡng lòng lòng trắc ẩn trong chính bản thân mình.

Cũng giống như việc 1 đứa trẻ mở đầu bập bẹ tập nói, sau ấy nói được lưu loát thì tập ca hát và làm thơ, lòng trắc ẩn cần phải được trau chuốt qua thời kì. Mỗi con người chúng ta người nào cũng có lòng trắc ẩn, mặc dầu đôi lúc nó bị vùi lấp dưới định kiến và sự ích kỷ. Hãy vượt qua rào cản của những thứ bị động và mở đầu rèn giũa tâm hồn để lòng trắc ẩn được rạng ngời và đem lại những điều tốt đẹp hơn cho cuộc sống của chính chúng ta và những người bao quanh.

.

Similar Posts