Đóng vai Lý Thông kể lại truyện Thạch Sanh

bài luận mẫu hình Kể lại câu chuyện Thạch Sanh đóng vai Lý Thông Nội dung cụ thể dưới đây được KTHN tổng hợp gồm: Đề gợi ý tóm lược ý, dàn ý cụ thể, bài văn mẫu giúp các em học trò thông suốt hơn ý nghĩa của truyện Thạch Sanh. Hy vọng bạn có thể viết những tác phẩm hoàn hảo!Ngoài ra, để làm phong phú thêm vốn kiến ​​thức của mình, các em có thể tham khảo thêm bài văn mẫu Đóng vai Thạch Sanh kể lại chiến công giết thịt yêu tinh.

1. Biểu đồ tóm lược gợi ý

Đóng vai Lý Thông kể lại truyện Thạch Sanh

2. Đề cương cụ thể

1 loại. Khai mạc:

– Lý Thông giới thiệu về bản thân (trước đây là người, nhưng mà hiện giờ là con bọ hung xấu xí).

– Tìm ra nguyên do của bi kịch.

b. Nội dung bài đăng:

– Lý Thông gặp Thạch Sanh, kế hoạch của Lý Thông và cặp đôi song đường, lời thề nguyền của Lý Thông.

– Chuyện Thạch Sanh nhà Thong Lee: Làm lụng khó nhọc cho mẹ con Thong Lee.

– Chuyện về yêu tinh trong vùng và mưu mô của Lý Thông dẫn tới việc lừa Thạch Sanh vào gác đền.

– Chuyện Lý Thông và mẹ đang ngủ thì Thạch Sanh tới gõ cửa – Xúc cảm khiếp sợ, hoảng loạn tưởng hồn Thạch Sanh hiện về để lấy mạng mình, lúc hay tin Thạch Sanh giết thịt mình, chẳng mấy chốc đã biến yêu tinh, dẫn tới sự lừa dối của Sah. San bỏ đi.

– Chuyện Lí Thông đầu rắn thưởng hoa; Quan điểm ​​của Lí Thông về Thạch Sanh (ngu ngốc).

– Chuyện công chúa bị đại bàng bắt đi, Lý Thông phải đi tìm công chúa, tâm cảnh và nghĩ suy của Lý Thông dẫn tới kế hoạch đi tìm Thạch Sanh.

– Chuyện Thạch Sanh đi tìm và cứu công chúa; Lý Thông chặn cửa động hại Thạch Sanh, cướp công chúa và lấy phần thưởng; Công chúa câm lặng.

– Lý Thông vừa kinh ngạc (vì Thạch Sanh còn sống) vừa vui tươi (vì Thạch Sanh bị xử trọng tội) lúc biết Thạch Sanh bị bắt về tội ăn cắp vàng bạc.

– Câu chuyện về Thạch Sanh được chứng minh bằng tiếng đàn, công chúa biết nói, Lý Thông bị trừng trị như thói thề nguyền.

– Thạch Sanh cưới công chúa, lên làm vua và hưởng hạnh phúc muôn thuở.

C. hoàn thành:

– Những tư tưởng về tình anh em, triết lý về “nghiệp báo ác” của dân chúng ta.

3. Bài văn mẫu

chủ đề: Bạn hãy vào vai Lí Tống, kể lại truyện cổ tích Thạch Sanh trong bài văn ngắn.

Gợi ý bài tập về nhà:

3.1. Giđấy mẫu số 1

Tôi tên là Lý Thông, viên chức bán rượu. Khi tôi đi bán rượu ở xã Gà Trống và ngồi vào quán nước cạnh cây đa, thấy 1 người con trai đang gánh 1 đống củi mập, tôi nghĩ đây phải là 1 người rất mạnh khỏe, lá cây quen ngay. Chàng tên là Thạch Sanh, mồ côi cha từ bé, chẳng có gì ngoài chiếc búa cha để lại. Tôi biết anh chàng này thiệt thà và dễ bị lợi dụng nên tôi quyết định làm anh trai của anh ta và giữ anh ta trong nhà của tôi.

Đúng là chúng tôi đã gặp rủi ro và mẹ tôi và tôi đã bớt gian nan hơn rất nhiều bắt đầu từ ngày tôi gặp vận rủi. Vào thời ấy, ở vùng này có 1 yêu tinh rất hung hãn, có phép thuật vô song, thường bắt người ta ăn tối. Để yên tâm, dân làng tự nguyện giao người cho nó ăn thịt, ko còn quấy quả dân làng nữa. Lần ấy, tới lượt tôi, tôi đã nghĩ ra cách để Sahsan vào thay. Tối ấy, tôi mời Thạch Sanh đi ăn uống, rồi xin vào đền giúp tôi vì phải dự trữ 1 mẻ rượu mới. Thạch Sanh ko nghĩ ngợi nhiều nhưng mà nhận lời ngay. Mẹ và tôi rất hạnh phúc.

Đêm ấy, tôi đang ngủ ngon thì bất thần mẹ con tôi gọi điện, tưởng mẹ con tôi về rồi mẹ con tôi hào hứng van nài. Thạch Sanh vừa kể chuyện giết thịt yêu tinh, giờ mẹ con tôi mới thở phào nhẹ nhàng. Tôi cũng nghĩ ra 1 mẹo để lừa Thạch Sanh, ấy là con vật được vua nuôi, chẳng thể giết thịt được, ngọc Sanh hãy về với cây đa cũ, nếu ko thì tôi ko bị trách móc. Công tác ở đây phó mặc cho anh ta. Sau lúc lừa được Sahsan, tôi tức tốc đưa đầu yêu tinh tới chỗ các quan chức để lấy phần thưởng. Tôi được nhà vua khen ngợi là đô đốc.

Nhà vua ủy quyền tôi nhiệm vụ đi tìm công chúa và hứa hẹn sẽ cưới cô đấy và truyền ngôi cho tôi. Nhưng tôi vừa mừng vừa lo, ko biết làm cách nào để xin được việc làm. Tôi nghĩ ngay tới Thạch Sanh và tôi quay lại gốc cây đa cũ để tìm. Mừng vì nó là người đã bắn trúng con đại bàng. Thạch Sanh cũng tự nguyện xuống hang sâu tìm công chúa. Tôi buộc dây quanh eo anh ta và bảo anh ta lúc vào cứu công chúa thì lấy dây kéo công chúa lên rồi luồn dây xuống cứu công chúa. Khi anh giải cứu công chúa, thay vì thả dây để cứu anh, tôi lại siết chặt cửa phòng ko cho nó lợi dụng.

Tuy nhiên, bắt đầu từ lúc công chúa quay về cung điện nhưng mà ko nói lời khước từ, hoàng thất đã rất lo âu. Tôi đã mời nhiều nhà sư và đạo sĩ tới cúng tế, nhưng mà vô dụng. 1 ngày nọ, tiếng đàn piano của người nào ấy phát ra từ nhà đá. Tự dưng, công chúa cất tiếng, muốn gặp người đàn hạc. Nhà vua ngay tức tốc ra lệnh cho game thủ vào cung điện. Trước mặt mọi người, tôi bị Thạch Sanh lột trần, Thạch Sanh vẫn thương tôi nên cho 2 mẹ con về quê làm ăn. Nhưng vì anh đã giữ lời thề xưa lúc thề giữa. Tôi bị sét đánh.

3.2. Giđấy mẫu số 2

Luôn có 1 số điều trong cuộc sống của tôi nhưng mà tôi hối tiếc. 1 số tội tình ko bao giờ có thể được xóa bỏ. Trong sự ghi nhớ của tôi, có 1 sai trái nhưng mà tôi gây ra cho người khác.

Tôi tên là Li Tong, và tôi sinh ra trong 1 gia đình bán rượu ở làng San’an. 1 lần, trên đường đi bán rượu về, tôi thấy 1 người con trai lực lưỡng, cao ráo, rất vừa vặn. Anh chàng này chừng như sống 1 mình. Nghĩ rằng sức khỏe của anh đấy tốt tương tự, vững chắc sẽ giúp được nhiều cho mình nên anh đấy đã hỏi thăm người quen. Hỏi thăm 1 hồi, tôi mới biết anh chàng này thực thụ sống 1 mình, thầy u mất từ ​​bé, di sản để lại chỉ là 1 chiếc rìu. Thằng này tên là Thạch Sanh, tâm tính chất phác, như mở cờ trong bụng trong bụng, tin thằng này dễ bị lợi dụng nên mở lời rủ rê về nhà làm bậy.

Thạch Sanh mập lên thiếu thốn tình cảm nên lúc tôi mở lời, chàng đã đồng ý. Thạch Sanh nói:

—— ta ko trách ngươi nghèo, nhưng mà là anh em kết nghĩa, ngươi rất vui vẻ, ta hứa hẹn sẽ nghe lời nhưng mà tương trợ ngươi rất nhiều.

Sau ấy cả 2 chúng tôi về nhà. Theo tôi tính, từ hôm ấy có Sahsan, mẹ con tôi đỡ khó nhọc hơn, đỡ khó nhọc hơn, tôi ko bảo Sahsan gánh cả. Mẹ tôi và tôi đã rất hạnh phúc lúc được ra ngoài. Thuở đấy, ở làng tôi có 1 con yêu tinh mập mập, hàng 5 dân làng phải giáng cho nó 1 kiếp nạn, nếu ko sẽ làm loạn xóm thôn, làm yên ổn xóm thôn. 5 ấy là 5 tôi phải đi, ko muốn giao mạng cho yêu tinh, tôi phải lập kế để Thạch Sanh cùng đi. Tối hôm ấy, sau lúc cả nhà đã ăn uống no say, tôi nói với Tahsan:

– Tối nay tôi có 1 mẻ rượu mập cần cất, ko đi chùa được, đi được ko?

Nghe xong, Thạch Sanh nhận lời tôi nhưng mà ko thắc mắc. Mẹ và tôi rất hạnh phúc vì rốt cục chúng tôi đã thoát khỏi ngày tận thế này. Tuy nhiên, vào nửa đêm, khi mà 2 mẹ con đang say giấc nồng, tôi nghe thấy tiếng gọi của Sahsan:

– Anh Tống, anh về rồi, anh ra mở cửa cho em.

Tôi nghĩ rằng vong hồn của Sahsan đã quay về để phục thù, thành ra tôi rất khiếp sợ, thành ra tôi đã tới bàn độc để khóc, cầu xin tiên tổ và bước ra cửa. Nhưng thật đáng ngạc nhiên, Sahsan quay về trong dạng hình người hùng, trên tay cầm cái đầu mập mập của 1 con yêu tinh. Nghe Taksan kể chuyện giết thịt sâu bọ, tôi hoàn hồn, cảm phục nhưng mà ko muốn Taksan được vua ban thưởng nên nói:

– Đây là thú cưng của chúa thượng, vì sao lại giết thịt nó? Hiện giờ, nếu bạn biết vững chắc, bạn sẽ có tội với 1 tà đạo. Cô phải chạy đi, tôi sẽ lo mọi việc ở đây.

Thạch Sanh nghe xong liền bị thuyết phục, quét dọn đồ đoàn, quay về cây đa cũ. Về phần ta, sáng hôm sớm sau rước đầu yêu tinh vào triều nhận giải, vua tỏ vẻ ưng ý khen ngợi, phong ta làm Đô đốc triều.

Nhà vua có 1 người con gái tới tuổi lấy chồng, để gả con gái, nhà vua đã tổ chức lễ hội ném kén. Tại thị thành Wannian, người dân từ khắp nơi tới tham dự nghi lễ, người nào bắt được cây cầu sẽ là con rể của nhà vua. Nhưng trong buổi lễ, lúc công chúa sẵn sàng ném cầu, 1 con đại bàng bay ngang qua và sà xuống cướp lấy. Nhà vua vội vã, sai ta đi tìm công chúa, tìm được thì hứa hẹn gả con và truyền ngôi cho.

Tôi lúng túng vì ko biết tìm công chúa ở đâu. Nhìn lại, chính Sahsan là người đã tương trợ tôi lúc tôi lâm chung, thành ra tôi đã tìm ra cách để gặp lại anh đấy. Ta mở 1 hội mập, Đạt Sanh cũng tới xem hội. Tôi kể cho anh đấy nghe câu chuyện công chúa bị đại bàng bắt, và anh đấy nói:

– Bữa qua, trong khi đang ngồi đốn củi dưới gốc cây đa, tôi mồ hôi nhễ nhại nhìn lên thì thấy 1 con đại bàng đang chôm chỉa 1 cô gái. Tôi đã bắn nó bằng 1 mũi tên, vết thương có nhẽ ko quá sâu nên nó vẫn đang nỗ lực bay đi. Lần theo dấu máu, tôi tìm thấy hang động của nó.

Vui mừng khôn cùng, tôi thu binh, để anh ta dẫn đầu. Khi tới hang động, Sahsan mang theo cung tên và tự nguyện hạ hỏa để cứu đại bàng. Tôi buộc dây quanh lưng và Thạch Sanh bảo chàng theo sợi dây xuống. Sau lúc công chúa được cứu, tôi quay lại với công chúa và để lại Sahsan trong hang động.

Tính từ lúc công chúa trở về, nàng ko nói lời nào, mặc thây nàng làm gì. Cả nhà vua và tôi đều làm cực kỳ mình để mời những người chữa bệnh giỏi nhất quay về để chữa bệnh cho những người chẳng thể chữa lành. 1 ngày nọ, âm thanh của thánh pipa vang lên trong nhà đá, đánh thức hoàng đế và đức vua. Peacock đã ko nghe thấy tiếng đàn, cô cười vui vẻ và ra lệnh cho cha cô gọi 1 game thủ đàn với cô. Thật bất thần lúc game thủ đàn lại là Sahsan, trước mặt các cận thần, tôi rất mắc cỡ lúc Sahsan vạch mặt và lên án tội tình lâu nay nay của mình. Sau lúc nhà vua nghe lời, ông đã gả con gái của mình cho Sahsan và để anh ta quyết định hình phạt cho tôi và mẹ tôi. Thạch Sanh đã tha thứ cho gia đình tôi, nhưng mà trên đường về mẹ con tôi bị sét đánh chết và trở thành xác sống.

Giờ đây, lúc sống trong hình hài, tôi khốn khổ tới cơ cực. Đây là cái giá nhưng mà tôi phải trả cho sự tàn nhẫn và tham lam của mình. Tôi chỉ khuyên các bạn, đừng sống như tôi, điều tốt nhất trên đời là sống thật lòng.

—- Văn chương tổng hợp và chỉnh sửa —-

.

Similar Posts